Tương truyền rằng Đới ngoài có biệt tài hít ke và cc chỉ công ra, ngài còn là một người tinh thông âm luật, ngay từ khi còn trẻ đã biểu hiện ra khả năng hơn người, vốn là người có đam mê và thiên phú, Đới lao vào học hỏi kinh qua biết bao thầy, cuối cùng đã luyện thành tuyệt kỹ Âm ba ngáy thần công, bất danh hư truyền khắp Âu Việt.

Thần công chỉ có một thức nhưng lại chia ra nhiều tiết tấu, lúc nhanh mạnh dồn dập như sóng biển đùng đùng ngoài khơi, lúc thì nhịp nhàng nhộn nhịp từ tốn chậm rãi, lúc âm thanh to vang như sấm rền chớp giật đùng đùng ngày mưa bão, lúc lại vô thanh vô tức phát ra sóng âm giết địch thủ ngoài ngàn dặm.

Đới thường luyện công ở thung lũng thanh bình được ví như đồng bằng thảo nguyên vô tận của Âu Việt, nơi đây địa linh nhân kiệt, đất lành chim đậu, nhân tài nhiều như sao trời, người nơi đây giỏi về Cổ thuật, tuy pháp lực không tinh thâm như các môn phái khác nhưng kỹ nghệ thì xuất quỷ nhập thần, biến ảo khôn lường.

Thường ngày Đới đều dày công tu luyện Âm ba ngáy công để gia tăng công lực vào lúc đầu Ngọ, sau những giờ điều binh khiển tướng, xuất khẩu thành thơ, chém gió thành bão, câu được câu không. Trong giờ Ngọ đầu ba khắc ở cuối hạ lưu dòng sông Cơm, ngài thường nằm xuống nhắm mắt lại điều tức, cảm luật ngộ đạo âm luật, khoảng thời gian yên bình, những cơn mua tí tách rơi bên tai, cơn gió mát thổi qua hiu hiu đưa ngài vào cảm ngộ người đá hợp nhất.

Âm ba ngáy công bắt đầu vang lên, tiếng ngáy trầm đục, khọt khẹt như bảo chớp giật đùng đùng, lúc thì nhịp nhàng từ tốn sâu lắng đi theo cảnh vật yên tĩnh, có lúc lại tụ lực rồi quát lên nổ cả trời Âu Việt, tuy tiết tấu biến ảo là thế nhưng lại mang một quy luật nhất định không bàn mà hợp với Thiên Đạo Tu Tiên có thể ví như một vị nhạc trưởng điều khiển một buổi hòa nhạc vậy, mạnh mẽ như sấm rền vang, khi thì lại nhẹ nhàng như gió thoảng dìu dịu. (Âm Ba Ngáy Công thị phạm)

Âm luật nào có phân ra cao thấp, tiếng ngáy của Đới hợp nhất thiên đạo có một âm luật làm ngây ngất lòng người khiến người dân đây phải dừng hết mọi việc để cảm ngộ đại đạo, ngài vận nội lực vô hình vào trong để giúp âm thanh vang trầm ấm hơn lang tỏa khắp vùng đất độ mọi người trên con thuyền Tu Tiên sắp xa bờ.

Người dân nơi đây nghe tiếng ngáy của ngài uy nghi, nguyện tôn kính chí tâm quy lễ đảnh nhất đại thiên tôn độc bộ thiên hạ mang danh Bắc Thiên Đới, thiên hạ ai không ai là không tôn kính, không ai là không biết uy danh của ngài cả. Tương truyền rằng khi xưa lúc quái vật còn hoành hành ở vùng đất trời Âu này, nhân tộc đau khổ chống chọi lại các thế lực thù địch thiên tai, người dân đói khổ lầm than như ngồi trên đống lửa. Ngài Đới không đành lòng nhân tộc phải khốn khổ lầm than nên xin phép Hắc Long Đại Vương rời khỏi Lê Vy điện để hạ xuống vùng đồng bằng Cơm.

Truyền thuyết kể rằng Đới dùng tiếng ngáy chân truyền xua đuổi các thế lực tà ma, dân chúng được phúc nguyện tín ngưỡng, uy danh Bắc Thiên càng ngáy càng vang xa uy danh lũ ma quỷ vùng Âu Việt. Về sau người dân thấy thế dùng lưu âm thạch để lưu giữ tiếng ngáy truyền kỳ của ngài, bởi vì chỉ có tiếng ngáy của ngài mới khiến dân chúng hạnh phúc mà bật cười, tiếng ngáy của ngài nghe một lần ma quỷ xua tan, tâm tà chuyển chánh, nghe lần 2 giác ngộ đắc đạo, người đá hợp nhất, nghe lần 3 chúng tiên đồng diệu, đón chào phi thăng.

Bởi vậy cứ vào ngày Tết dân chúng truyền tai nhau đốt pháo ầm ĩ để tưởng nhớ tiếng ngáy của ngài, cầu phúc lộc tài, xua đuổi ma quỷ và cầu may mắn phước lộc cho con cháu sau này, có thể nói rằng tiếng ngáy trong Âm Ba Thần Công của Bắc Thiên Đới đã tạo phúc cho cả vùng đất Âu Việt.

07-06-2024